[Series Khái niệm chạy bộ] Kiểu tiếp đất nào khi chạy bộ là an toàn và hiệu quả?

Chạy bộ tiếp đất bằng gót chân, mũi chân hay cả bàn chân? Đây là thắc mắc phổ biến của nhiều người mới bắt đầu chạy bộ. Kiểu tiếp đất khi chạy bộ – tức là phần nào của bàn chân bạn chạm đất trước tiên mỗi bước chạy – ảnh hưởng không nhỏ đến hiệu quả chạy và nguy cơ chấn thương. Mỗi người chúng ta có một thói quen tiếp đất tự nhiên khác nhau: có người chạm đất bằng gót chân (heel strike), người thì cả bàn chân (midfoot strike), hoặc bằng mũi chân (forefoot strike). Vậy heel strike là gìmidfoot strike là gìforefoot strike là gì? Kiểu nào tốt hơn, an toàn hơn? Và nếu muốn, làm sao để thay đổi kỹ thuật tiếp đất chạy bộ một cách an toàn, hiệu quả? Hãy cùng tìm hiểu chi tiết nhé.

Đây là chuỗi bài đầu tiên trong trong chuỗi [Series khái niệm chạy bộ] trong đó ngoài các kiểu tiếp đất, còn có thêm kiến thức về HRVtraining zonesLactate Threshold, Body batteryCadence, VO2 Maxrunning eceonomy, …

chạy bộ tiếp đất 2

Table of Contents

Các kiểu tiếp đất khi chạy bộ là gì?

Khi chạy, “tiếp đất” mô tả cách bàn chân bạn chạm xuống mặt đất. Có 3 kiểu tiếp đất chính thường được nhắc đến:

Tiếp đất bằng gót chân (Heel Strike) là gì?

Tiếp đất bằng gót chân (heel strike) nghĩa là gót chân chạm đất trước tiên khi bạn bước chạy. Phần còn lại của bàn chân (lòng bàn chân, mũi chân) sẽ chạm xuống ngay sau đó khi chân bạn lăn từ gót tới mũi, rồi cuối cùng bạn đẩy người lên bằng mũi chân để bước tiếp. Đây là kiểu tiếp đất phổ biến nhất ở người chạy bộ mang giày hiện nay – một nghiên cứu cho thấy khoảng 75-94% người chạy bộ là tiếp đất bằng gót chân. Điều này dễ hiểu vì khi đi bộ hoặc chạy chậm, chúng ta tự nhiên đáp gót trước; đồng thời giày chạy hiện đại thường có phần gót đệm dày, tạo cảm giác êm ái khi đặt gót xuống.

Chạy tiếp đất bằng gót chân: Hầu hết người mới chạy bộ có xu hướng tiếp đất bằng gót, đặc biệt khi mang giày có đệm gót dày. Trong ảnh, vận động viên marathon đang ở pha tiếp đất bằng gót – gót giày chạm đường trước mũi chân. Kiểu tiếp đất này giúp tận dụng đệm giày để giảm xóc nhưng cũng tạo ra “cú sốc” trực tiếp lên gót chân và cẳng chân.*

Ưu điểm: Tiếp đất gót chân phù hợp khi chạy chậm hoặc chạy đường dài. Gót chân chạm trước giúp bạn tận dụng tối đa phần đệm của giày, giảm cảm giác đau chân ở bước tiếp đất. Kiểu này cũng tự nhiên và dễ thực hiện – đa số người mới chạy thường làm theo bản năng. Ngoài ra, tiếp đất bằng gót giảm tải cho bắp chân và gân Achilles, giúp bạn đỡ mỏi phần cẳng chân khi chạy đường dài. Thực tế, nhiều vận động viên marathon và ultramarathon hàng đầu vẫn tiếp đất bằng gót chân, cho thấy kiểu này hoàn toàn có thể hiệu quả cho chạy dài. Một số nghiên cứu còn chỉ ra rằng những người quen chạy bằng gót chân có thể sử dụng năng lượng hiệu quả hơn so với chạy midfoot hoặc forefoot, tức là không hẳn heel strike đã “hao sức” hơn.

Nhược điểm: Tiếp đất bằng gót có xu hướng tạo ra lực va chạm đột ngột cao ngay khi gót chạm đất. Bạn có thể hình dung: khi gót chân bạn hạ xuống trước, chân thẳng và vươn xa phía trước cơ thể, cú va chạm này tạo một “cú sốc” truyền thẳng lên cổ chân, cẳng chân và đầu gối. Điều này dễ xảy ra hơn nếu bạn sải bước quá dài (overstriding). Lực tác động tập trung nhiều vào xương cẳng chân, đầu gối và hông, làm tăng nguy cơ chấn thương các vùng này (đau khớp gối, đau xương cẳng chân, đau hông, đau lưng dưới…). Một nhược điểm khác là nếu chỉ dựa vào giày để giảm chấn, khi bạn chạy chân trần hoặc giày mỏng thì kiểu tiếp đất này sẽ rất đau (vì gót chân không có nhiều lớp cơ, mỡ để giảm sốc). Ngoài ra, một số ý kiến cho rằng heel strike có thể khiến bạn chạy chậm lại do lực hãm khi gót chạm đất trước (như kiểu bạn đang phanh nhẹ mỗi bước). Tuy vậy, điều này chủ yếu xảy ra khi bạn overstride và tư thế không đúng.

Tiếp đất bằng cả bàn chân (Midfoot Strike) là gì?

Tiếp đất bằng cả bàn chân (midfoot strike) nghĩa là bàn chân gần như tiếp đất phẳng, toàn bộ lòng bàn chân và gót chân chạm đất gần như đồng thời. Cụ thể hơn, thường phần giữa bàn chân (phía sau các xương ngón chân một chút) sẽ chạm trước, nhưng gần như đồng thời gót chân cũng chạm xuống, khiến cả bàn chân tiếp đất gần như cùng lúc. Sau đó chân bạn nhanh chóng chuyển sang pha đạp và đẩy bằng mũi chân.

Ưu điểm: Vì bàn chân đáp xuống khá phẳng, trọng lượng và lực va chạm phân bổ đều hơn trên cả chân. Điều này giúp giảm đỉnh lực tác động đột ngột như kiểu gót chân, đồng thời tránh dồn quá nhiều áp lực vào mũi chân như kiểu forefoot. Midfoot strike được xem là một sự cân bằng: nhờ vòm bàn chân và cơ chân hấp thu chấn động, lực phân tán đều nên giảm áp lực lên khớp gối so với heel strike, đồng thời cũng đỡ căng cho gân Achilles hơn so với forefoot. Nhiều người cho rằng đây là kỹ thuật tiếp đất chạy bộ tối ưu cho chạy đường dài vì tính êm ái và cân bằng của nó.

Nhược điểm: Vì là kiểu “ở giữa”, midfoot strike thực ra không có nhược điểm quá rõ, nhưng cũng không dễ thực hiện một cách tự nhiên cho người mới. Nhiều người khi cố gắng chuyển sang midfoot có thể cảm thấy gượng gạo ban đầu. Nếu bạn đã quen heel strike, việc chỉnh để cả bàn chân đáp xuống một lúc đòi hỏi thời gian làm quen. Một nhược điểm nhỏ là midfoot vẫn có thể gây áp lực lên cẳng chân nếu bạn bước dài, và nếu thiếu đệm giày phù hợp dưới lòng chân, bạn có thể đau phần giữa chân. Nói cách khác, midfoot strike đòi hỏi đôi giày có đệm phân bổ đều ở bàn chân (không quá lệch về gót hay mũi). May mắn là hầu hết giày chạy trung tính hiện nay đều đáp ứng được điều này.

Tiếp đất bằng mũi chân (Forefoot Strike) là gì?

Tiếp đất bằng mũi chân (forefoot strike) nghĩa là phần trước của bàn chân chạm đất trước tiên. Ở đây, “mũi chân” chủ yếu là vùng đệm ngay sau các ngón chân (ball of the foot). Khi chạy forefoot, bạn kiễng chân hơn một chút: gót chân không chạm đất ở khoảnh khắc tiếp đất ban đầu. (Một số trường hợp forefoot strike “một phần” thì gót có chạm nhẹ xuống sau đó, nhưng thường vẫn xếp vào nhóm forefoot strike). Kiểu chạy trên mũi chân này thường thấy ở các vận động viên chạy nước rút, chạy cự ly ngắn, hoặc những người chạy barefoot (chạy chân trần) hay mang giày minimalist.

Ưu điểm: Tiếp đất bằng mũi chân sẽ giúp giảm hẳn lực sốc lên gót và khớp gối. Khi mũi chân (phần forefoot) chạm đất, cổ chân và đầu gối bạn đều ở trạng thái co tự nhiên, cơ bắp chân và gân Achilles sẽ kéo giãn và hấp thụ lực tác động như một chiếc lò xo. Nhờ đó, đầu gối ít chịu chấn động hơn (giảm nguy cơ đau khớp gối, đau cẳng chân do sốc). Kiểu forefoot cũng giúp bạn chuyển nhanh sang giai đoạn đạp và đẩy, phù hợp khi chạy nhanh. Thực tế, chạy nước rút (sprinting) luôn dùng forefoot strike – các vận động viên chạy 100m, 200m thường chỉ chạy trên nửa trước bàn chân để đạt tốc độ tối đa. Với chạy bộ đường dài, một số người tin rằng chạy bằng mũi chân tận dụng độ đàn hồi của gân Achilles tốt hơn, về lý thuyết có thể tăng hiệu suất chạy (tiết kiệm năng lượng nhờ “lò xo” Achilles). Một số trường hợp người chạy bị chấn thương liên quan đến xương khớp chân dưới đã thử chuyển sang forefoot strike và cảm thấy giảm đau nhức vùng đầu gối, cẳng chân.

Nhược điểm: Trái với heel strike, kiểu tiếp đất mũi chân sẽ đặt gánh nặng lớn lên bắp chân và gân Achilles của bạn. Cứ mỗi bước chân, cơ bắp chuối và gân gót phải gánh lực căng để giảm sốc và đẩy cơ thể tiến lên. Nếu không có sự chuẩn bị, bạn dễ bị mỏi cơ, căng cơ bắp chân hoặc viêm gân Achilles khi chuyển sang chạy forefoot. Nhiều người mới tập chạy thử chạy bằng mũi chân thường bị chuột rút hoặc đau căng bắp chân sau một quãng ngắn – đó là dấu hiệu cho thấy cơ chân chưa đủ thích nghi. Forefoot strike cũng có thể gây áp lực lên bàn chân trước và các xương ngón chân – nếu quá sức, nguy cơ chấn thương xương bàn chân (metatarsal stress fracture) hoặc viêm cân gan chân vẫn có thể xảy ra. Tuy nhiên, một điều thú vị là trong nghiên cứu so sánh, các chấn thương như viêm gân Achilles hay gãy xương bàn chân không hề cao hơn đáng kể ở nhóm chạy bằng mũi chân so với nhóm chạy gót. Trong khi đó, nhóm chạy gót lại có tỷ lệ đau hông, đầu gối, cẳng chân cao hơn hẳn. Điều này cho thấy mỗi kiểu tiếp đất sẽ “chia” rủi ro chấn thương sang các vùng khác nhau trên cơ thể. Forefoot strike cũng không phù hợp để chạy rất dài nếu bạn chưa quen, vì bắp chân sẽ mỏi mệt nhanh hơn.

Ngoài ra, chạy bằng mũi chân dễ khiến bước chạy của bạn ngắn lại (tăng cadence tự nhiên). Dù đây không hẳn là nhược điểm, nhưng với người mới, việc bước quá ngắn và nhanh có thể làm bạn mau mệt nếu chưa quen nhịp. Bạn cũng cần đôi giày phù hợp: giày cho người chạy forefoot/midfoot thường có đệm ở phần trước nhiều hơn, giúp bảo vệ vùng tiếp đất chính của bạn. Nếu mang giày đệm dày ở gót nhưng mũi chân mỏng, việc chạy forefoot sẽ không thoải mái lắm.

Kiểu tiếp đất nào an toàn và hiệu quả nhất? (Góc nhìn khoa học)

Bạn có thể đã nghe nhiều tranh luận: nào là “chạy bằng mũi chân tốt hơn cho đầu gối”, “chạy bằng gót chân dễ chấn thương”, hoặc “muốn tránh chấn thương thì phải chạy midfoot”… Vậy sự thật kiểu tiếp đất khi chạy bộ nào mới an toàn, hiệu quả nhất? Khoa học nói gì về vấn đề này?

Không có kiểu tiếp đất “hoàn hảo” cho mọi người. Mỗi người có cơ địa, cấu trúc cơ xương và thói quen khác nhau, nên một kiểu tiếp đất có thể hợp với người này nhưng không hợp với người kia. Các nhà nghiên cứu đã tìm kiếm “đáp án” suốt nhiều năm qua nhưng đến nay vẫn chưa có kết luận dứt khoát. Dưới đây là một số kết quả từ nghiên cứu khoa học:

  • Đa số người chạy bộ đáp gót, và điều đó không có nghĩa là sai. Như đã đề cập, phần lớn người mang giày chạy hiện đại đáp đất bằng gót chân (một thống kê cho thấy ~94% runner chạy marathon dùng heel strike​. Ngay cả nhiều vận động viên elite chạy đường dài cũng vậy. Cơ thể chúng ta có xu hướng chọn kiểu tiếp đất tự nhiên tiết kiệm năng lượng nhất cho bản thân. Một số nghiên cứu ghi nhận những người heel strike có chỉ số chạy kinh tế (running economy) tốt hơn chút ít so với midfoot hoặc forefoot, miễn là họ đã quen với kiểu đó​. Vì vậy, nếu bạn vẫn chạy tốt, không đau nhức, thì việc tiếp đất bằng gót không phải vấn đề quá lớn.
  • Chuyển sang chạy mid/forefoot không đảm bảo cải thiện thành tích hay giảm chấn thương. Nhiều người tin rằng bỏ thói quen đáp gót, chuyển sang đáp bằng giữa chân hoặc mũi chân sẽ giúp chạy nhanh hơn và tránh chấn thương. Tuy nhiên, bằng chứng khoa học chưa ủng hộ điều này. Một nghiên cứu năm 2017 đã kết luận rằng đổi từ chạy gót sang chạy mid/forefoot không hề giúp cải thiện kinh tế chạy (hiệu suất năng lượng), cũng không làm biến mất hoàn toàn lực xung kích, và không làm giảm nguy cơ chấn thương. Nói cách khác, bạn không nhất thiết phải ép mình đổi kiểu tiếp đất nếu hiện tại bạn đang chạy ổn và không chấn thương. Việc thay đổi gượng ép thậm chí có thể gây tác dụng ngược (cơ thể chưa thích nghi dễ dẫn đến chấn thương mới)​.
  • Mỗi kiểu tiếp đất phân bổ lực khác nhau, chấn thương khác nhau: Thay vì hỏi kiểu nào ít chấn thương nhất, giới khoa học nhận thấy quan trọng là chấn thương loại nào. Chạy bằng gót chân tạo một đỉnh xung lực mạnh lên khớp, đặc biệt là khớp gối. Do đó, các chấn thương như đau đầu gối, đau xương cẳng chân, đau hông, đau lưng dưới, hội chứng ống chân (shin splints), viêm cân gan chân có xu hướng gặp nhiều hơn ở nhóm chạy gót​. Ngược lại, chạy bằng mũi chân làm tăng tải lên bàn chân và gân Achilles, nên về lý thuyết dễ dẫn đến viêm gân Achilles, đau bắp chân, nứt xương bàn chân. Mặc dù vậy, một nghiên cứu trên nhóm vận động viên cho thấy những chấn thương “dự đoán” cho nhóm chạy mũi chân này không cao hơn đáng kể so với nhóm chạy gót​. Trong khi đó, nhóm chạy gót lại bị chấn thương đầu gối và xương cẳng chân cao gấp ~2-3 lần nhóm kia​. Kết luận rút ra: heel strike hay forefoot strike đều có mặt trái, chỉ khác nhau chỗ nào chịu tác động nhiều hơn mà thôi​. Vì vậy, không thể nói tuyệt đối kiểu nào an toàn nhất, mà nên chọn kiểu phù hợp với cơ thể mình và tập luyện đúng cách để giảm rủi ro.
  • Tốc độ và giày dép ảnh hưởng tới kiểu tiếp đất: Khi chạy tốc độ cao, chúng ta tự nhiên có xu hướng tiếp đất bằng phần chân trước nhiều hơn. Ở vận động viên elite, tỷ lệ chạy bằng gót chân giảm đi khi tốc độ tăng, còn tỷ lệ chạy mid/forefoot tăng lên​. Ngược lại, khi chạy chậm lại (như chạy bộ thư giãn), người ta dễ trở về kiểu đáp gót. Ngoài ra, chạy chân trần gần như bắt buộc bạn phải chạy forefoot hoặc midfoot (vì đáp gót sẽ rất đau)​. Còn khi mang giày có đệm gót dày, cơ thể “yên tâm” đáp gót hơn. Một tổng hợp nghiên cứu khuyến nghị rằng nếu muốn thay đổi kiểu tiếp đất, hãy cân nhắc thay đổi giày trước – ví dụ, chuyển sang đôi giày có độ drop (độ chênh gót/mũi) hoặc độ đệm phù hợp có thể tự khuyến khích bạn đổi kiểu chân đáp​. Chúng ta sẽ nói thêm ở phần sau.

Tóm lại, không có kiểu tiếp đất “thần thánh” nào đảm bảo bạn chạy nhanh hơn hay không chấn thương. Mỗi kiểu có ưu nhược điểm riêng. Điều quan trọng nhất là lắng nghe cơ thể: nếu bạn chạy lâu nay bằng gót chân mà không hề đau nhức hay chấn thương, thì không nhất thiết phải ép mình sửa cho giống người khác. Ngược lại, nếu bạn liên tục chấn thương với kiểu hiện tại, hoặc đơn giản muốn thử xem kiểu khác có giúp bạn thoải mái hơn không, thì có thể thử thay đổi – nhưng hãy thay đổi một cách khoa học và thận trọng.

chạy bộ tiếp đất 4

Cách xác định kiểu tiếp đất của bạn (khi chạy bộ)

Làm sao biết được bạn thuộc nhóm “heel strike”, “midfoot” hay “forefoot”? Nhiều bạn tự tin mình biết cách chân mình tiếp đất, nhưng thực tế không đơn giản đâu nhé. Một nghiên cứu chỉ ra rằng gần một nửa người chạy không xác định đúng kiểu tiếp đất của bản thân nếu chỉ tự cảm nhận​. Dưới đây là một số cách hiệu quả để xác định kỹ thuật tiếp đất chạy bộ hiện tại của bạn:

  • Quan sát đế giày và miếng lót: Đây là cách đơn giản và khá thú vị. Hãy lật đôi giày chạy của bạn lên và quan sát phần đế ngoài (outsole) cũng như miếng lót (insole) bên trong. Nếu phần gót giày mòn nhiều hơn hẳn, khả năng cao bạn là heel striker (đáp gót). Nếu phần giữa hoặc gần mũi giày mòn nhiều, bạn có thể là midfoot hoặc forefoot striker. Đặc biệt, hãy rút miếng lót trong giày ra và xem chỗ lõm dấu chân đậm nhất ở đâu – đó thường là vùng chịu lực nhiều nhất khi chạy. Chẳng hạn, dấu chân in đậm ở phía trước lòng bàn chân gợi ý bạn chạy bằng mũi chân; nếu in đậm ở gót và lòng giữa thì bạn thiên về gót. Lưu ý: cách này hiệu quả nhất nếu bạn đã chạy một thời gian đủ dài với đôi giày đó. Nếu đế giày còn mới tinh hoặc bạn mới chạy vài km thì chưa nói lên nhiều điều.
  • Quay video slow-motion: Nhờ người thân hoặc bạn bè quay video bạn chạy, hoặc tự dựng điện thoại quay cảnh bạn chạy ngang qua ở tốc độ thường chạy. Video quay chậm (slow-motion, ít nhất 120fps hoặc 240fps) sẽ giúp thấy rõ khoảnh khắc chân chạm đất. Khi xem lại, bấm dừng đúng lúc chân tiếp xúc mặt đất: bạn có thấy gót chạm trước, mũi chạm trước hay cả bàn chân cùng lúc? Đây là bằng chứng trực quan nhất. Nếu bạn có máy chạy bộ, có thể đặt điện thoại quay từ bên cạnh khi bạn chạy trên máy. Góc quay ngang từ bên hông là rõ nhất để phân biệt heel/mid/forefoot. Cách này khá chính xác và dễ thực hiện thời nay vì hầu hết điện thoại đều quay slow-motion được.
  • Sử dụng thiết bị cảm biến (running sensor): Ở các trung tâm phân tích chạy bộ chuyên nghiệp, người ta có hệ thống cảm biến áp lực gắn trên băng chạy hoặc miếng lót giày để đo vị trí áp lực tiếp đất của bàn chân bạn. Những thiết bị này cho kết quả rất chính xác (gọi là đo strike index hoặc foot strike angle). Tuy nhiên, chúng khá đắt và không phổ biến cho cá nhân tự dùng. Tin vui là một chiếc điện thoại thường quay slo-mo cũng đã khá đủ cho bạn tự phân tích cơ bản rồi.
  • Sử dụng đồng hồ và cảm biến chạy bộ: Một số đồng hồ chạy bộ hiện đại như Garmin Forerunner 955 có hỗ trợ Running Dynamics (nhộng chạy hoặc dây đeo ngực) sẽ đo được Thời gian tiếp đất (Ground Contact Time – GCT) và Cân bằng thời gian tiếp đất (Ground Contact Time Balance) giữa chân trái/phải. Các chỉ số này cho biết mỗi bước chân chạm đất bao lâu và chênh lệch giữa hai chân thế nào. Ví dụ, nếu bạn chạy bằng mũi chân, thường thời gian tiếp đất sẽ ngắn hơn so với chạy đáp gót (do bước chân nhanh, ít “đệm” hơn)​. Tuy đồng hồ không trực tiếp ghi “heel” hay “toe” cho bạn, nhưng bạn có thể suy ra phần nào: người tiếp đất bằng gót thường có GCT cao hơn và có thể sải chân dài hơn; người tiếp đất mũi chân thường GCT rất thấp (do bật nhảy nhanh). Nếu bạn dùng Garmin 955, hãy xem trong Garmin Connect mục Running Dynamics – tuy nó không ghi rõ kiểu tiếp đất, nhưng nó giúp bạn theo dõi sự thay đổi khi bạn cải thiện kỹ thuật. Chẳng hạn, nếu bạn cố gắng tăng cadence và không overstride, bạn có thể thấy GCT giảm và cân bằng hai chân cải thiện. Đó là dấu hiệu tích cực, đồng nghĩa bước chân bạn nhẹ và đều hơn.

💡 Mẹo: Nếu chưa có dụng cụ xịn, bạn có thể thử chạy chân trần vài bước trên nền phẳng (như cỏ mịn hoặc sân an toàn) và cảm nhận. Chạy chân trần thường khiến bạn phải đáp bằng giữa hoặc mũi chân (vì đáp gót rất “thốn”). Cách này giúp bạn biết cảm giác của từng kiểu tiếp đất: đáp mũi sẽ thế nào, đáp gót ra sao. Tuy nhiên đừng lạm dụng chạy chân trần nếu chưa quen, dễ đau chân lắm nhé!

Cách thay đổi kiểu tiếp đất (nếu cần) an toàn, hiệu quả

Bạn xác định rằng mình đang chạy theo kiểu nào đó và phân vân có nên thay đổi kiểu tiếp đất hay không. Như đã bàn ở trên, đừng ép buộc bản thân phải thay đổi nếu bạn đang chạy tốt và không chấn thương. Nhưng nếu bạn đang gặp vấn đề (ví dụ: hay đau đầu gối khi chạy, hoặc đau bắp chân mãi không khỏi) và nghi ngờ do kiểu tiếp đất, bạn có thể thử điều chỉnh. Dưới đây là hướng dẫn và lưu ý để thay đổi một cách an toàn, hiệu quả:

1. Xác định mục tiêu thay đổi:

Trước hết, hãy rõ ràng tại sao bạn muốn đổi kiểu tiếp đất. Ví dụ: “Mình hay bị đau cẳng chân, muốn thử chuyển từ heel strike sang midfoot để giảm chấn động” hoặc “Mình muốn cải thiện tốc độ nước rút, sẽ tập chạy forefoot nhiều hơn.” Khi có mục tiêu, bạn sẽ dễ chọn phương pháp phù hợp và đánh giá xem có hiệu quả không.

2. Thay đổi từ từ, từng bước nhỏ:

Nguyên tắc vàng là không thay đổi đột ngột. Cơ thể bạn cần thời gian thích nghi. Ví dụ, nếu bình thường bạn chạy hoàn toàn bằng gót chân nhưng muốn chuyển sang midfoot, hãy bắt đầu bằng chèn những đoạn ngắn chạy midfoot trong bài chạy. Bạn có thể áp dụng quy tắc 10% – ban đầu chỉ dành khoảng 5-10% quãng đường chạy để thử kiểu mới, còn lại vẫn chạy kiểu cũ. Sau đó tăng dần tỉ lệ này khi bạn thấy thoải mái. Hoặc bạn có thể tập các bài chạy ngắn riêng biệt** để tập trung vào kiểu mới, song song với các buổi chạy bình thường.

3. Tăng cadence, giảm overstride:

Nhiều khi, vấn đề không hẳn ở chỗ gót hay mũi, mà ở độ dài bước chạy. Overstriding (bước chân vươn quá xa) thường khiến bạn đáp gót mạnh và gượng. Bằng cách tăng cadence (số bước/phút) và bước ngắn lại một chút, bạn sẽ tự nhiên đặt chân gần dưới cơ thể hơn – đây là tư thế dễ tiếp đất bằng phần giữa chân hơn. Thậm chí kể cả vẫn đáp gót, nhưng nếu chân không vươn quá xa, thì cú tiếp đất cũng “nhẹ nhàng” hơn rất nhiều. Do đó, hãy thử tăng dần cadence lên khoảng 5-10% (ví dụ từ 160 lên 170-175 bước/phút) và chú ý bước chân đáp xuống dưới thân người, đầu gối hơi khuỵu. Bạn sẽ thấy áp lực lên gót giảm đi, và có thể chuyển dần sang cảm giác đáp bằng nửa bàn chân trước. Đây là cách chuyển đổi tự nhiên, ít sốc nhất​.

4. Tập sức mạnh cho nhóm cơ liên quan:

Nếu muốn chuyển từ heel strike sang forefoot, bạn phải chuẩn bị cho bắp chân và gân Achilles của mình. Hãy bổ sung các bài tập như nhón chân, calf raise, nhảy dây nhẹ, chạy nâng cao đùi, chạy bộ tại chỗ bằng mũi chân, v.v. Những bài này giúp bắp chân khỏe hơn, gân Achilles dẻo dai hơn, chịu được tải khi bạn chạy mũi chân. Ngược lại, nếu bạn từ trước tới giờ toàn chạy trên mũi chân mà muốn chuyển sang đáp gót (ít gặp hơn, nhưng cũng có người thử), bạn nên chú trọng bài tập cho cơ đùi và tiếp đất mềm bằng gót (ví dụ tập nhảy tại chỗ đáp bằng nửa bàn chân sau). Nói chung, cơ bắp khỏe và linh hoạt sẽ giúp bạn chuyển đổi dễ dàng và an toàn hơn.

5. Chọn giày phù hợp:

Như đã đề cập, giày chạy bộ ảnh hưởng nhiều đến cách tiếp đất. Nếu bạn định chuyển sang midfoot/forefoot, hãy xem đôi giày hiện tại của bạn có đệm phần trước chân đủ không. Nhiều đôi giày hỗ trợ người chạy forefoot sẽ có phần mũi êm và thiết kế độ dốc gót-thấp (low drop) để khuyến khích đáp bằng chân trước. Ngược lại, nếu bạn vẫn muốn giữ thói quen đáp gót nhưng chỉ cần chỉnh nhẹ để bớt overstride, một đôi giày có độ drop cao hơn, đệm gót tốt có thể hữu ích (vì nó bù đắp và bảo vệ gót chân bạn). Bạn không cần mua giày mới ngay lập tức, nhưng hãy để ý đôi giày như một công cụ hỗ trợ: nó có đang giúp bạn tiến tới kiểu chạy mong muốn không, hay đang cản trở?

6. Lắng nghe cơ thể và điều chỉnh linh hoạt:

Khi thực hiện những thay đổi nhỏ, hãy chú ý cảm giác của cơ thể trong và sau khi chạy. Nếu bạn thấy đau nhói hoặc đau tăng dần ở vùng mới (ví dụ đau gân Achilles khi tập forefoot), hãy dừng lại và xem xét giảm khối lượng hoặc nghỉ ngơi. Đừng cố “nhắm mắt làm liều”. Chuyển đổi kiểu chạy có thể mất vài tuần đến vài tháng tuỳ người. Hãy kiên nhẫn. Nếu có thể, xen kẽ các buổi chạy kiểu cũ và kiểu mới để cơ thể hồi phục dần dần. Mục tiêu là chạy an toàn, tránh chấn thương, nên luôn ưu tiên an toàn hơn là ép tiến độ.

chạy bộ tiếp đất 3

Những sai lầm thường gặp khi điều chỉnh kiểu tiếp đất (và cách tránh)

Thay đổi thói quen chạy bộ không phải dễ, và người mới bắt đầu rất dễ mắc một số sai lầm sau. Hãy xem bạn có mắc phải không và cách phòng tránh nhé:

  • Thay đổi quá nhanh, quá nhiều: Nôn nóng muốn sửa ngay lập tức là sai lầm số một. Ví dụ, bạn đọc thấy “forefoot tốt hơn” liền hôm sau ra chạy toàn bộ quãng đường 5km bằng mũi chân dù trước đó toàn đáp gót. Kết quả: chân bạn sẽ “phản đối” kịch liệt, có khi chấn thương ngay. ⟹ Cách tránh: Như đã nói, thay đổi dần dần, chia nhỏ quãng đường để cơ thể làm quen. Đừng vội vàng – chạy bộ là môn lâu dài, kết quả đến sau quá trình kiên trì.
  • Không giảm khối lượng khi tập kiểu mới: Một số bạn vẫn giữ nguyên lịch chạy dài 10km mỗi buổi nhưng lại muốn chuyển kiểu tiếp đất trong cùng quãng đó. Điều này dễ gây quá tải. ⟹ Cách tránh: Giảm cự ly và tốc độ khi bạn thử kiểu mới. Thay vì chạy nhanh 10km, hãy chạy chậm hơn và ngắn hơn (ví dụ 5km) khi bạn bắt đầu chuyển kiểu, để cơ thể có dư sức thích nghi.
  • Bỏ qua tín hiệu đau nhức: Bạn có thể thấy bắp chân cực kỳ căng đau sau khi tập chạy forefoot, hoặc đau nhói dưới gót chân sau khi cố chạy midfoot. Nhiều người chủ quan nghĩ “đau chút chắc không sao” và tiếp tục ép cơ thể, dẫn đến chấn thương nặng hơn. ⟹ Cách tránh: Lắng nghe cơ thể. Đau cơ mỏi nhẹ là bình thường, nhưng đau nhói hoặc đau tăng dần là dấu hiệu nguy hiểm. Nghỉ ngơi, chườm đá, giãn cơ… đầy đủ. Nếu đau không giảm, ngưng ngay việc tập kiểu mới cho đến khi hồi phục.
  • Tập trung sai vấn đề (chỉ nhìn vào chân): Nhiều người nghĩ thay đổi kiểu tiếp đất nghĩa là cố gắng ép phần chân tiếp đất khác đi, nhưng quên mất tư thế và toàn bộ kỹ thuật chạy cũng cần thay đổi phù hợp. Họ có thể vẫn ngả người ra sau, bước chân dài như cũ nhưng chỉ cố gượng mũi chân xuống trước – kết quả là mọi thứ lệch lạc. ⟹ Cách tránh: Hãy nhớ tiếp đất chỉ là một phần của dáng chạy. Hãy giữ tư thế thân người hơi nghiêng nhẹ về trước, chân chạm đất dưới trọng tâm cơ thể, tay đánh tự nhiên, và mắt nhìn phía trước. Đừng chỉ nhìn chăm chăm xuống chân. Hãy tập trung vào nhịp điệu và cảm giác toàn thân khi chạy.
  • Không làm mạnh cơ và bổ trợ: Như đã nói, nếu bạn không chuẩn bị cơ bắp và gân cốt, việc chuyển kiểu chạy giống như bắt một nhân viên văn phòng đi khuân vác nặng đột ngột – dễ chấn thương. ⟹ Cách tránh: Thêm các bài tập bổ trợ vào lịch trình hàng tuần: tập chân, cổ chân, nhảy dây, yoga giãn cơ… Một cơ thể linh hoạt, mạnh mẽ sẽ thích nghi tốt hơn với bất kỳ thay đổi nào.
  • So sánh mình với người khác: Có người chuyển sang chạy forefoot trong 2 tuần là ngon lành, còn bạn 2 tháng chưa xong, thế là bạn nản. Hoặc bạn cố chạy midfoot chỉ vì “mọi người bảo thế tốt” dù bản thân không thấy thoải mái. ⟹ Cách tránh: Hiểu rằng mỗi người một khác. Hãy làm những gì phù hợp với bạn. Mục tiêu cuối cùng là bạn chạy thấy thoải mái, vui vẻ và không chấn thương. Đừng quá chạy theo trào lưu hay lời khuyên chung chung mà bỏ qua tín hiệu cơ thể mình.

Kết luận

Tiếp đất bằng gót, mũi chân hay cả bàn chân – mỗi kiểu đều có ưu nhược điểm. Đối với người mới tập chạy, điều quan trọng nhất là nắm rõ bản chất từng kiểu và hiểu rằng không có công thức chung cho tất cả mọi người. Bạn hãy khám phá xem cơ thể mình tự nhiên nghiêng về kiểu nào, từ đó dần dần hoàn thiện kỹ thuật. Nếu bạn chạy lâu nay không vấn đề gì, hãy tiếp tục duy trì và cải thiện dần các yếu tố khác như tăng thể lực, tốc độ, chạy bộ tránh chấn thương bằng cách tăng khối lượng hợp lý, kéo giãn, nghỉ ngơi đầy đủ. Còn nếu bạn muốn thử thay đổi kiểu tiếp đất, hãy làm một cách khoa học, lắng nghe cơ thể và kiên nhẫn.

Chạy bộ là hành trình dài và thú vị. Dù bạn đáp đất bằng gót, bằng cả bàn chân hay nhón bằng mũi chân, điều quan trọng nhất là bạn cảm thấy vui và khỏe trên mỗi dặm đường. Chúc bạn luyện tập hiệu quả và luôn giữ được niềm đam mê chạy bộ! 🚀🏃‍♀️

Nguồn tham khảo

Điền thông tin bên dưới để nhận thông tin bài viết mới và những cóp nhặt hay ho của mình qua email nghen

Leave a Comment